Đã bao giờ...?
Người ta nói, cuộc tình nào đi qua cũng mang lưng chừng thương tổn rồi mình sẽ trưởng thành bao nhiêu trong sự mở lòng ở lần kế tiếp và yêu thế nào vừa vặn không đau. Và, sẽ có người dừng lại cạnh ta để làm dịu lại nỗi nhói buốt của bao năm, thật mà?
Ta ngồi cạnh một chiều thu lá đổ
Dường như thiếu bóng mưa cho sự hoen nhòe bắt đầu bung vỡ
Có nỗi nhớ nào hóa thành thơ không anh?
Chẳng thành vần, thành điệu
Chẳng là thơ, là thẩn
Chỉ ráp lại sao cho đúng tên cảm xúc đang quay quắt trong lòng
Em thưa vắng một tình yêu xốc nổi,
Em thiếu chút ngang tàn vốn lẽ
Chỉ thầm lặng khâu bức thư tình viết vội, bị mưa xé rách
Em cầm lên, nửa muốn vứt, nửa muốn biết anh có cần đọc nó không?
Em áp vào lồng ngực lá thư mềm nước, lem ứ màu mực thẫm
Giá như, anh lại về ngồi trong quán cũ?
Lặng im, hớp ngụm cafe đen không đường
Giá như, anh lại về hẹn em vào ngày mưa rũ?
Ta ngồi cạnh, anh sẽ kể em nghe chút lưng chừng quá khứ
Nỗi đau nào mòn mỏi anh siết mãi không buông?
Có phải đêm chưa đủ ấm, thành phố chưa đủ rộng?
Để anh ném hết thảy vào đêm,
Mượn thành phố xóa giùm nợ nần kỷ niệm với người xưa?
Anh, lẽ nào...
Một chút, đã bao giờ...
Anh... nghĩ về em?
Đã bao giờ... như là chẳng bao giờ có phải không anh?
Ta có thêm lần nào nữa ngồi cạnh nhau?
Ta có thêm lần nào lau khô nỗi buồn và gấp lại vết thương?
Em ghé lại quán cũ, một mình và chiếc ghế trống... đợi anh
Anh sao chưa về, ghé uống ly cafe đen không đường?
Thế thì, em vẫn ngồi đây và đợi
Em sợ về phòng, đối diện bốn bức tường lạnh và nỗi nhớ anh cồn cào trong vạn ngàn suy nghĩ
Em lại gục đầu sướt mướt lúc tàn đêm
Em đôi khi, yếu hèn lấy cảm xúc chất đầy vung đôi mắt

Ảnh minh hoạ
Đêm về, giở nhật ký rồi gập lại: “Thôi đừng ghi nữa, anh nhỉ?
Đừng ghi thêm, em yêu anh nhiều đến chừng mấy năm tháng
Chỉ để âm trầm vụt nước mắt khi lẻ loi,
Đã từng muốn, nắm lấy tay anh và níu đấy vài giây
Đã từng muốn, hôn lên mắt anh cho ngừng hết dấu tích của thương đau
Đã từng muốn, anh mỉm cười an yên sớm tối
Đã từng...
Nhưng...
Đã bao giờ bật thành tiếng đâu anh?”
Em, một ngày nào đó, sẽ gửi anh bức thư tình nắn nót
Anh, một ngày nào đó, có thể tháo xuống lạnh lùng
Và, dành ít thời gian đọc bức thư ấy được không?
Tỉnh thành nào ở Việt Nam kết hôn muộn nhất và ly hôn nhiều nhất?
Độ tuổi kết hôn trung bình tại Việt Nam là 27,3 tuổi, trong đó nam là 29,4 tuổi và nữ là 25,2 tuổi. Tỉnh có độ tuổi kết hôn muộn nhất chênh lệch gần 3 tuổi so với trung bình.
Vì sao người xưa lấy nhau khi chưa biết mặt nhưng lại ít ly hôn?
Đàn ông thời xưa muốn ly dị vợ vì bất hòa trong hôn nhân không hề dễ dàng bởi cuộc hôn nhân này không đơn giản chỉ là người chồng muốn ly hôn.
Chia tay ngày Valentine
Chia tay đã khó khăn, chia tay với ai đó ngay trước thềm Valentine càng khiến nhiều người cảm thấy nhẫn tâm và tội lỗi.
Vì sao có tới 3 ngày Valentine?
Bên cạnh ngày Lễ tình nhân mà phần lớn mọi người đều biết vào ngày 14/2 hay còn được gọi là Valentine đỏ, thế giới còn có nhiều ngày “Lễ tình yêu” vô cùng thú vị là Valentine Trắng và Valentine Đen.
Khám sức khỏe tiền hôn nhân gồm những gì, những ai nên thực hiện?
Khám sức khỏe trước khi kết hôn là hình thức sàng lọc quan trọng để xây dựng cuộc sống gia đình bền vững và góp phần nâng cao chất lượng dân số. Tuy nhiên, thực tế cho thấy, nhiều cặp đôi chưa thực sự quan tâm đến vấn đề này.
Trẻ vị thành niên chiếm 20% các ca mang thai tại Việt Nam
Thông tin từ Tổng cục Dân số - Kế hoạch hóa gia đình (Bộ Y tế) cho thấy, tỷ lệ trẻ vị thành niên có thai ngoài ý muốn đang chiếm khoảng 20% các ca mang thai ở nước ta.
Con nhà lính
Là con nhà lính, chơi đánh trận giả, tôi luôn phải dũng cảm và… hy sinh trên tuyến đầu lửa đạn. Là con nhà lính, tuổi thơ tôi sống trong gia đình mà như doanh trại.