Phong cách sống

Một vòng phố Tây Đô cũng đủ nhẹ lòng

Thứ hai, 14/02/2022, 15:59 PM

(NSMT) - Ngồi trên xe đi một vòng thành phố, nhìn người nhìn phố, chẳng cần gì nhiều lòng cũng nhẹ tênh.

Giữa lòng Tây Đô tưởng chừng rộng lớn nhưng thật ra không phải vậy, Cần Thơ cũng nhỏ bé như tâm hồn một cô gái tuổi đôi mươi thôi, ở đâu cũng có thể gặp được người quen. Cứ nghĩ rằng Cần Thơ nhiều người thế chắc chẳng mấy người liên quan đâu vậy mà quay qua quay lại cũng đều biết nhau cả, trái đất thật rất tròn, mỗi người từ một xứ đến đây rồi thành ra quen nhau cả.

Nơi phố thị đất chật người đông nhưng lại đối đãi với nhau thân thiện nồng hậu lắm, ngồi cà phê vài lần cũng thành quen thân ới một tiếng là thấy có mặt liền. Mỗi khi gặp nhau cũng chẳng vì gì, ngồi xuống kể cho nhau nghe những câu chuyện tầm phào cũng vui vẻ thoải mái.

Nhưng có nhiều khi lại muốn một mình tận hưởng, ôm trọn riêng vào lòng mình cái không khí và hơi thở của thành phố. Cần Thơ đông nhưng chẳng nhiều xe ngộp khói như Sài Gòn, Cần Thơ nhiều người cũng không hề bí bách, Cần Thơ đông đúc nhưng vẫn nhẹ nhàng không bỏ rơi ai. 

Cần Thơ luôn thân thương mến người (Ảnh minh họa)

Cần Thơ luôn thân thương mến người (Ảnh minh họa)

Dù có một mình chạy xe rong ruổi trên con đường quen thuộc tấp nập người xe mà chẳng cảm thấy cô đơn, đi một mình đơn giản vì thích. Có những lúc thích một mình, thích tự do hít hà hơi thở của thành phố nơi mình đã gắn bó từ khi lên đại học, lần đầu tiên biết bước chân ra xa vòng tay bố mẹ.

Một thành phố xa lạ, xa nơi đã được sinh ra và lớn lên tính đến hàng ngàn cây số, không giống như các bạn cùng học, họ đều ở trên một miệt đồng bằng. Nhìn thấy bạn bè dù có nói ở xa Cần Thơ nhưng chỉ cần cuối tuần, cuối tháng hay đơn giản hơn mỗi khi nhớ nhà, nhớ cơm mẹ nấu đều có thể xách xe chạy liền về quê thì vài tiếng đồng hồ cũng không thành vấn đề.

Còn mình, mỗi năm về quê một lần, trước khi đi vô cùng háo hức vì từ nhỏ đến lớn chưa biết đất và người Tây Đô thực tế ra sao, chỉ xem truyền hình rồi biết phần nào đó. Đi rồi mới thấm những lúc tủi thân chẳng biết kể với ai vì kể với bố mẹ họ sẽ lo lắng, mới đến cũng có nhiều bất đồng từ ngôn ngữ đến nếp sống. Nhớ lại những ngày đầu tiên ấy, cũng thấy mình có đôi chút mạnh mẽ.

Đến giờ sau gần 5 năm gắn bó lại chẳng muốn rời đi chút nào và còn rất muốn cảm ơn vì mảnh đất này thời gian qua đã đối đãi với mình vô cùng nhẹ nhàng, bao bọc đứa con gái nhỏ bé đất nhãn xứ Bắc xa xôi.

Sở thích xách xe chạy một mình vòng quanh thành phố cũng chẳng có lý do gì, chỉ đơn giản là vì một vòng đó thôi cũng khiến lòng mình nhẽ nhõm hơn. Dù buồn hay không cũng vậy, có thời gian vẫn đi như thế, một buổi tối thư giãn chẳng phải vào quán cà phê hay trà sữa tán gẫu mà cứ đi trên đường nhìn người ngắm phố, đơn giản nhưng khiến lòng nhẹ tênh.

Những tưởng rằng giữa thành phố vẫn đang mạnh mẽ vươn mình phát triển này chỉ có một mình mình "khùng' như vậy, nhưng rồi gặp nhiều người mới biết họ cũng thích thế.

Có lần trên đường chở bé em đi cà phê bé nói, em có bạn trai nhưng em chẳng cần gì nhiều, không cần anh ấy phải dẫn em đi shopping, không cần đưa em đến những nơi xa hoa sang trọng đâu mà mỗi tối cứ chở em đi một vòng như thế này là em vui lắm rồi, em chỉ thích nhẹ nhàng đơn giản vậy thôi.

Một vài người bạn khác cũng tự kể cho mình nghe thế đấy, buổi tối rảnh không làm gì lại xách xe ra chạy vòng vòng, thấy thoải mái lắm!

Một chút ngột ngạt khó nghĩ, lấy xe chạy vòng vòng xuống tới bến Ninh Kiều có khi chẳng tấp lại rồi quay về bờ kè Sông Hậu cho hết đường nhìn dòng người dòng xe vậy mà nhẹ nhõm hẳn giống như liều thuốc tác dụng cực mạnh cho tâm hồn mà chẳng hề tốn tiền vậy.

Thành phố đông đúc mà không hề ngột ngạt (Ảnh minh họa)

Thành phố đông đúc mà không hề ngột ngạt (Ảnh minh họa)

Cũng là phố thị nhưng Cần Thơ không giống những thành phố khác, cũng tấp nập nhưng lại mang vẻ đặc trưng riêng nhẹ nhàng duyên dáng đúng như người con gái miền Tây lúc nào cũng gây thương nhớ. Thật chẳng có lý do gì để rời xa được mảnh đất thân thương yêu người này!

Mộc An  
Cô gái Cà Mau trở thành sinh viên đại học bằng

Cô gái Cà Mau trở thành sinh viên đại học bằng "đôi chân của mẹ"

(NSMT) - Cô gái tí hon Võ Thị Huỳnh Như, sinh viên năm 4 ngành Công nghệ thông tin, phân hiệu Đại học Bình Dương tại tỉnh Cà Mau, bước vào giảng đường bằng “đôi chân của mẹ”.

Người hạnh phúc coi cuối tuần như kì nghỉ

Người hạnh phúc coi cuối tuần như kì nghỉ

Khi đo lường mức độ hạnh phúc, nhà nghiên cứu này thấy rằng những người có tư duy nghỉ dưỡng vào cuối tuần thể hiện sự hài lòng và tích cực hơn khi họ trở lại làm việc.

Yêu thương bản thân để sống vui, sống khỏe

Yêu thương bản thân để sống vui, sống khỏe

(NSMT) - Dẫu bận rộn, nhiều phụ nữ vẫn cố gắng sắp xếp, cân bằng giữa công việc, gia đình và nghỉ ngơi, thư giãn để nâng cao chất lượng cuộc sống. Các chị thể hiện tình yêu bản thân bằng sự quan tâm đến cảm xúc cá nhân, nuôi dưỡng thể chất và tâm hồn, xây dựng lối sống lành mạnh. Những thói quen tốt giúp các chị tái tạo năng lượng tích cực, vui vẻ, lạc quan, khỏe đẹp hơn…

Những “bông hoa khuyết”  tỏa sáng trên đường chạy

Những “bông hoa khuyết” tỏa sáng trên đường chạy

(NSMT) - “Những đoá hoa khuyết” phá rào cản, vượt qua giới hạn bản thân để tỏa sáng trên đường chạy “Bước chân hòa nhập 2024” – Mùa 2 do Hội Người khuyết tật TP. Cần Thơ (CAPD) tổ chức.

Tài không vào cửa gấp, phú không vào cửa lệch

Tài không vào cửa gấp, phú không vào cửa lệch

Phát tài cũng có rất nhiều điểm khác biệt, trong đó có cả tiền của bất chính, loại tài sản này không ổn định, hơn nữa còn dễ dẫn đến rắc rối.

Lặng lẽ nghề pháp y

Lặng lẽ nghề pháp y

(NSMT) - Cũng khoác áo blouse để mưu sinh và cống hiến, thế nhưng chẳng mấy ai biết bác sĩ pháp y - nghề “lên tiếng thay người đã khuất” vẫn thầm lặng tìm công lý bên những xác chết, phục vụ công tác điều tra phá án. Và, đâu đó góc khuất của nghề chưa được kể, hiểu đúng cũng như cảm thông.

Chuyện về người thương binh “tàn nhưng không phế” ở Cà Mau

Chuyện về người thương binh “tàn nhưng không phế” ở Cà Mau

(NSMT) - Thương binh hạng 2/4 Nguyễn Văn Chà, sinh năm 1963, ở xã Nguyễn Phích, huyện U Minh, tỉnh Cà Mau, luôn giữ được phẩm chất của người lính bộ đội Cụ Hồ "tàn nhưng không phế”, tích cực phát triển kinh tế, vươn lên làm giàu chính đáng và có nhiều đóng góp tích cực cho quê hương.