Ngày con ra đi xin cha đừng khóc
Ung thư không phải thứ mà ai cũng có thể lạc quan khi nhận tin mình mắc bệnh. Nó lại càng trở nên đau đớn khi nhận ra cuộc đời mình rồi sẽ kết thúc ở cái tuổi còn thơ.
Cha ơi…
Ngày hôm nay trời mưa, nhìn ra ô cửa sổ bệnh viện bên ngoài mây đen đã phủ kín. Bầu trời xám xịt không một tia nắng, thật xám xịt như tương lai của chính con.
Ung thư không phải thứ mà ai cũng có thể lạc quan khi nhận tin mình mắc bệnh. Nó lại càng trở nên đau đớn khi nhận ra cuộc đời mình rồi sẽ kết thúc ở cái tuổi còn thơ. Từng giờ từng phút trôi qua chờ đợi cái kết đến với mình, bốn bức tường trắng của phòng bệnh trở nên quen thuộc đến mức nhàm chán.
Cha ơi, thời gian ở bên cha không còn được bao nhiêu.
Con nhớ mãi khi lần đầu mình học đạp xe. Chính cha là người đã dìu dắt con đứng lên sau những cú ngã đau đớn. Rồi cả cái lần chúng ta đi câu cá, dù không một con cá nào dính câu nhưng nụ cười lạc quan của cha đã làm vui lây chính bản thân con.
Nhưng kỉ niệm xưa thật ngọt ngào và hạnh phúc biết bao, nhưng sớm thôi chúng ta sẽ không còn kỉ niệm nào bên nhau nữa. Đó là sự thật, xin cha đừng chối bỏ. Con biết, những giọt nước mắt mà cha âm thầm giấu kín khi nghe tin con bị bệnh. Dù không thể nào thấu hết nỗi đau của bậc sinh thành khi phải chứng kiến sự ra đi của con mình, nhưng con vẫn hy vọng cha đừng buồn quá nhé!
Mười lăm năm bên gia đình tuy ngắn ngủi nhưng thật hạnh phúc biết bao. Con muốn gửi lời cảm ơn đến cha, đến mẹ, đến tất cả mọi người đã ở bên giúp đỡ con lúc căn bệnh quái ác hành hạ thể xác nhỏ bé này. Cảm ơn, cảm ơn và cảm ơn, nhưng bao nhiêu lời cảm ơn cũng không thể nào đủ được. Con thấy thật biết ơn khi được sinh ra trên cõi đời đẹp đẽ này.
Nắng hạ khẽ chiếu, hoa phượng đỏ thắm cùng tiến ve ngân nga trong những đêm hè. Đôi lúc nằm trên giường mà nghe tiếng trẻ nhỏ vui đùa nơi phố thị, con mím chặt môi, cố kìm lấy dòng nước mắt của ghen tị và dỗi hờn đang chực chờ vỡ òa để biến thành trận khóc nức nở. Con đã khóc nhiều rồi, cho bản thân con và cả gia đình mình, nỗi luyến tiếc, sợ hãi khi buộc phải chứng kiến mỗi ngày trôi qua cơ thể mình càng lúc càng yếu hơn ngày hôm trước.
CON MUỐN SỐNG!
Phải, con không thể nào giấu mãi được nỗi lòng này. Con sợ hãi, con không muốn rời bỏ mọi người. Con còn yêu gia đình mình lắm. Con muốn hè này sẽ được cha dẫn đi chơi công viên nước. Muốn được gặp lại bạn bè rồi cùng nhau trò chuyện đủ mọi thứ trên đời. Muốn được đến trường học rồi say sưa nghe bài giảng ngữ văn tuy chán nhưng tràn đầy kiến thức của cô chủ nhiệm. Muốn được trở về nhà và ra khỏi căn phòng chán ngắt này ở bệnh viện. Con muốn, con muốn, CON MUỐN!!!!
Nhưng những chuyện đó đều không thể phải không cha?
Tâm thư từ biệt đã đến lúc phải kết thúc, con không còn đủ sức để viết tiếp nữa rồi. Còn bao nhiêu thứ mà con muốn kể, tiếc thay, phải kết thúc ở đây thôi. khi viết ra những dòng này cha sẽ không nhận được nó liền đâu. Con mong nó sẽ đến được tay cha khi cái ngày kia cuối cùng cũng đến.
Hahaha, buồn cười thật, mới hôm qua con còn vui mừng khi được cha khen là công chúa xinh đẹp dù tóc đã rụng hết, chỉ còn cái đầu trọc lóc mà chính con còn phải hổ thẹn trước sự dị thường của bản thân. Giờ đây sao chỉ toàn viết ra mấy lời buồn bã thôi thế này?
A, lạ quá, trang giấy bị ướt hết rồi. Là nước mưa hay nước mắt? Hai mắt con đã nhòe đi vì mỏi mệt nên cũng không rõ nữa. Chắc chỉ do mưa thôi…
Mưa mùa hạ đang rì rào trút xuống khoảnh sân nhỏ của bệnh viện. Cơn gió lạnh thổi qua làm đung đưa nhè nhẹ những chiếc rèm. Chú chim non bị ướt bởi mưa lạnh, bay ùa vào qua cửa sổ rồi trú ngụ trong một góc phòng thật dễ thương làm sao.
Cha ơi, cha đừng khóc nữa. Con đã khóc thay cho tất cả mọi người rồi. Tuy sợ hãi nhưng con vẫn sẽ dũng cảm đối diện, vì con là con gái yêu quý của cha mà! Hãy vì chính mình, vì mẹ và vì con nữa. Đừng quá đau buồn khi con không còn được ở bên cha.
Mưa hôm nay có thể lạnh, nhưng cũng sẽ sớm tạnh mà thôi. Rồi mặt trời sẽ lại xuất hiện, tỏa ra ánh nắng ấm áp và rực rỡ trong bình minh của ngày tàn. Cha hãy cứ sống như mặt trời cha nhé!
Hừm, con tự hỏi mùa hè năm sau sẽ như thế nào? Thật khó để tưởng tượng khi gia đình mình thiếu vắng một thành viên. Cha mẹ sẽ đi làm, cuối tuần sẽ về thăm ông bà? Mẹ sẽ tiếp tục tham gia những khóa yoga trong hè? Còn cha thì mang theo cần câu đến một cái ao nào đó rồi tận hưởng khoảng thời gian câu cá yên bình bên bờ hồ.
Bạn bè con đều trở thành học sinh cấp ba, chững chạc hơn và gặp gỡ được nhiều người bạn mới hơn? Mùa hạ vẫn sẽ tiếp tục trôi qua trong thanh bình và hạnh phúc.
Hihi, thật là một tương lai tươi đẹp nhỉ? Con sẽ vô cùng vui mừng khi viễn cảnh đó thật sự xảy ra trong mùa hè tiếp theo.
Tạm biệt. Linh hồn con rồi sẽ hóa thành một vì tinh tú đẹp đẽ. Mãi mãi dõi theo hình bóng của cha mẹ và mọi người từ trời cao.
Cầu mong hạnh phúc sẽ đến với tất cả mọi người.
Mãi yêu, cha - của - con.
*Tiêu đề bài viết do tòa soạn đặt
Bài dự thi cuộc thi viết "Cha và con gái"
Tác giả: Nguyễn Gia Phát
Địa chỉ: 24 Hồ Biểu Chánh, Mỹ Phú, TP.Cao Lãnh, Đồng Tháp
Thông tin Cuộc thi viết chủ đề "Cha và con gái"
Yêu cầu
- Bài viết bằng tiếng Việt, dung lượng 1.000 - 1.500 từ được in trên giấy hoặc gửi qua email do Ban tổ chức cung cấp.
- Bài viết được thực hiện dưới dạng thư tâm tình cha dành cho con gái, con gái dành cho cha hoặc dưới dạng tản văn kể về kỷ niệm vui buồn giữa cha - con; nhật ký viết cho cha - con để lột tả về góc ký ức không quên…
Đối tượng dự thi
- Tất cả công dân Việt Nam trong và ngoài nước đều có thể tham gia dự thi
- Mỗi tác giả được gửi tối đa ba (03) bài dự thi.
- Tác phẩm được chọn đăng báo sẽ được trả nhuận bút theo quy định của tòa soạn Tạp chí Gia đình Việt Nam.
Thời gian nhận bài thi
- Thời gian nhận bài dự thi: Từ ngày 19/04/2023 đến ngày 19/06/2023 tính theo dấu bưu điện.
- Lễ tổng kết và Gala Trao giải diễn ra vào Ngày Gia đình Việt Nam 28/06/2023.
Địa chỉ nhận bài thi
- Bài dự thi online gửi qua email: [email protected].
- Bài dự thi viết tay hoặc đánh máy gửi về Tòa soạn Gia đình Việt Nam (Địa chỉ: Số 2 đường Lê Đức Thọ, quận Cầu Giấy, TP.Hà Nội).
Ngoài bì thư ghi rõ: Bài dự thi "Cha và con gái" kèm thông tin tác giả, địa chỉ, số điện thoại. Ban tổ chức không chịu trách nhiệm nếu hồ sơ tham dự cuộc thi bị thất lạc hoặc hư hỏng do lỗi của bưu điện.
Thông tin liên hệ
Tòa soạn Tạp chí Gia đình Việt Nam: Số 2 đường Lê Đức Thọ, quận Cầu Giấy, TP.Hà Nội.
Điện thoại: 0903.344571 (Nhà báo Đông Hường) hoặc 0973957126 (Đồng chí Bùi Hải Én).
Lưu ý: Tòa soạn sẽ chọn bài có nội dung phù hợp, biên tập sơ bộ (không làm thay đổi nội dung) để đăng báo. Bài chọn đăng được nhận nhuận bút theo quy định.
Để biết thông tin chi tiết về cuộc thi mời quý độc giả xem tại đây!
Tết vui, tiết kiệm
Còn hơn tháng nữa là đến Tết Nguyên đán, các gia đình đã bắt đầu sắm sửa để chuẩn bị đón mừng năm mới. Với sự chu đáo, vén khéo, nhiều chị em lên kế hoạch chi tiêu hợp lý, tiết kiệm để cả nhà có một mùa vui ý nghĩa.
Giáo dục con truyền thống gia đình qua dịp lễ Noel
Giáng sinh đang dần trở nên quan trọng khi là dịp để mỗi gia đình đoàn tụ yêu thương, chia sẻ và tận hưởng không khí vui tươi bên bạn bè, người thân.
Cùng nhau vượt khó
(NSMT) - Cuộc sống không phải lúc nào cũng suôn sẻ, thuận lợi mà có những “khúc quanh” đột ngột như mất việc làm, ốm đau… Ðiều quan trọng, người trong cuộc đừng bi quan mà hãy suy nghĩ tích cực, tìm cách vượt qua nghịch cảnh. Sẽ đáng quý hơn nếu như trong lúc thắt ngặt, thất bại, có sự chung tay trợ giúp của gia đình.
Hạnh phúc hơn khi sinh đủ 2 con
Nhiều hộ dân tộc Khmer ở TP Cần Thơ thực hiện tốt thông điệp của ngành dân số thành phố “Mỗi cặp vợ chồng nên sinh đủ 2 con”. Dẫu có lúc khó khăn về kinh tế nhưng các cặp vợ chồng đều cùng nhau vượt qua để xây dựng gia đình tiêu biểu, hạnh phúc.
Nhà chật đến mấy vẫn phải tránh đặt bếp 4 hướng này để không lục đục, ốm đau
Bếp không chỉ đơn thuần là nơi nấu nướng mà còn mang theo nguồn năng lượng hỏa, ảnh hưởng đến tài vận của gia chủ. Có một số lỗi phong thủy khi đặt bếp nấu mà nhiều gia đình Việt thường mắc phải.
Giải trí ảo, hậu quả thật
Hiện nay, sử dụng mạng xã hội là hình thức giải trí phổ biến, nhất là đối với chị em phụ nữ. Các chị lên mạng cập nhật kiến thức, mở rộng quan hệ, kết giao bạn bè, nhiều chị đầu tư viết nội dung, xây dựng hình ảnh trên trang cá nhân thật lung linh để có like… Và rồi không ít trường hợp bị các thiết bị công nghệ cùng thế giới ảo chi phối quá mức, xao nhãng trách nhiệm đối với người thân, gây bao hệ lụy…
Khi mẹ là cô giáo
Chiến tranh kết thúc, mẹ tôi rời quân ngũ về làng rồi trở thành cô giáo. Làm con của cô giáo khiến tuổi thơ của tôi nhà cũng là trường mà trường cũng là nhà. Áp lực phải học giỏi, phải ngoan vì là con của cô giáo khiến tôi nhiều phen không còn là một đứa trẻ.