Phong cách sống

“Sao lâu quá không về thăm trường cũ?"

Thứ bảy, 19/11/2022, 08:50 AM

Cho con được khóc, bởi không có gì quý giá và tươi đẹp bằng khoảnh khắc mà con được thầy cô dạy dỗ và quan tâm. Biết ơn năm tháng niên thời dưới mái trường lợp rêu, còn đó tiếng thầy cô, bè bạn vang vọng trong ký ức con, bất giác như thổn thức trách yêu: “Sao lâu quá không về thăm trường cũ?"

Thương mến,

Năm của năm thoáng qua…

Con rời ghế nhà trường và bước vào đời những khoảng lặng trầm bổng của cuộc sống.

Ngày của ngày trôi đi…

Con học cách đối diện với những hạnh phúc dễ thương bồng bềnh trong túi ký ức đời con. Con đi qua và cúi chào thành khẩn quá khứ để vực dậy mãnh liệt một niềm tin xây đắp hiện tại vẹn trong và tròn trĩnh nhất bằng bàn tay bé nhỏ, đôi mắt bé nhỏ, khối óc bé nhỏ và hết mức trái tim bé nhỏ mà con có được.

Con biết ơn ba mẹ đã mang con đến thế giới này, yêu thương vô điều kiện và chấp nhận những vụng dại, ngỗ ngáo của con… Con chong đèn học bài trong căn nhà xiêu vẹo, những đứa trẻ ở quê nghèo như con đều muốn vươn đến thành phố lớn, nơi có màu xanh của những ước mơ và có hào nhoáng của đồng tiền. Ba mẹ gồng gánh tháng năm để dành cho con những gì tuyệt nhất, và tuyệt nhất là chưa bao giờ có ý định cướp đi quyền đến trường của con: “Nghèo tiền nhưng không được dốt chữ” - đó là hai người Thầy đầu tiên dạy con.

Con dành một khoảng không tịch lặng để nhớ về thời xa… nơi đó chiếc sơ mi trắng sờn vai, chiếc khăn quàng đỏ tung bay và quyển lưu bút ố vàng. Thời của những quyển sổ dày cộm dành viết nhật ký, kể chuyện lớp học, bè bạn và viết những rung rinh chớm nở… Thuở cắp sách, vì sách mà đói, vì ghét dép lào mà đi chân trần, vì dỗi đứa bạn mà muốn “cạch mặt”, vì cô chủ nhiệm không cho từ chức lớp trưởng mà như… muốn nghỉ học. Đùa vui phượng thắm rồi chia tay, cất áo dài vào ngăn tủ bỗng là mình lớn khôn… thèm cái cảm giác nữ sinh áo dài đạp xe trong mưa vì yêu mưa đến lạ lùng! Muốn tìm lại… nhưng cổng trường khép lại hơn nửa, rồi thưa dần những ngày tìm về hái trộm phượng hay lẽo đẽo xe đạp mình ên trong sân trường vắng người nhưng ngập tiếng ve. Thôi những hứa hẹn, ghét những cam đoan về trường cũ, thăm Thầy Cô, thăm nom mảnh ký ức xưa… vì mỗi đứa mỗi phương, mỗi đứa mỗi miền đất ước mơ.

Và rồi, ngày mặc áo thụng, đội nón vuông… bàn tay siết chặt ngỡ là tim sẽ vỡ, giấc mơ Đại học đã tròn vẹn trong hiện thực mà tuổi 18 đã khát khao. Đi ngang qua giảng đường, kỷ niệm vội vã tuôn, chỉ kịp nín thở nghe trái tim gợi nhắc mà lòng cay xé và ran rát nơi khóe mắt. Cái ôm, cái bắt tay chúc mừng tốt nghiệp, cái nồng nhiệt ghi lại trong chiếc máy ảnh… và niềm thân thương, trân quý nằm yên trong vạn tỉ tế bào… Biết ơn 4 năm đại học, gặp những học phần “ám ảnh” của thầy Cố vấn, thót tim mấy lần với chất giọng của thầy Tiger, dịu dàng nhưng cực kỳ khó “pass” môn Writing của cô Quỳnh Dân, thèm cảm giác mất ăn mất ngủ vì đăng ký học phần… Còn đó, con vẫn ấn tượng với câu nói của thầy Trưởng khoa: “Có 2 thứ mà các bạn không thể tìm lại được trong đời là Thời gian và Cơ hội”. Thật vậy, ngô nghê với lấy cảm giác khi còn là một Sinh Viên… ấy mà nó xa mất!

Ảnh: Chuông Mây

Ảnh: Chuông Mây

Ngày của tháng 11,

Thấy lòng chạnh nỗi niềm xưa,

Cảm xúc khô khan chút ít, nhưng len lén ấp ủ vài dòng rồi rút vội điện thoại gửi tin nhắn chúc mừng thầy cô. Rồi cả thứ cảm xúc đau đáu sắp xếp lại hiện trên màn hình laptop, chỉ là cảm giác được và muốn giãy bày… thế thôi! Viết với niềm thương quý vô chừng đối với thầy cô, những người đã/đang và sẽ trở thành “người đưa đò” và hết thảy con người trên quả đất - bởi ta có thể là thầy của người này hay người kia trong cuộc sống. Thầy cô thấu hiểu sâu sắc để yêu thương mạnh mẽ, thầy cô hạnh phúc “sẽ làm thay đổi thế giới”!

Cho con được khóc, bởi không có gì quý giá và tươi đẹp bằng khoảnh khắc mà con được thầy cô dạy dỗ và quan tâm. Biết ơn năm tháng niên thời dưới mái trường lợp rêu, còn đó tiếng thầy cô, bè bạn vang vọng trong ký ức con, bất giác như thổn thức trách yêu: “Sao lâu quá không về thăm trường cũ?"

Con,

Chuông Mây  
Xúc động bộ ảnh ngày Tết...

Xúc động bộ ảnh ngày Tết...

(NSMT) - Những ngày Tết Ất Tỵ đã qua nhưng những hình ảnh về một cái tết tròn đầy, đầm ấm vẫn còn đọng lại đâu đó nơi đáy mắt của các ông lão, bà cụ tại Trung tâm nuôi dưỡng người già TP. Cần Thơ, nơi mà Tết đã được ghi lại thông qua những nụ cười, những cái ôm...

Vì sao người tuổi Tỵ ít hơn những tuổi khác?

Vì sao người tuổi Tỵ ít hơn những tuổi khác?

Còn nhớ 2 năm trước nhà nhà thi nhau săn mèo vàng, rồng vàng nhưng năm nay không có định nghĩa săn rắn vàng. Vậy tại sao có ít người tuổi Tỵ hơn những tuổi khác, có phải vì tuổi Rắn ít may mắn?

Bí quyết

Bí quyết "đón cát, tránh hung" cho các gia đình năm Ất Tỵ 2025

Năm Ất Tỵ 2025 được dự báo là một năm có nhiều biến cố khi liên tục có sự thay đổi mạnh mẽ gây không ít khó khăn, thách thức đối với các gia đình trong việc phát triển kinh tế, ổn định định đời sống.

Tháng Giêng không ăn chơi

Tháng Giêng không ăn chơi

Câu ca “Tháng Giêng là tháng ăn chơi” bao đời nay đã ăn sâu vào tiềm thức của người Việt. Nhưng đó là quan niệm chỉ phù hợp trong xã hội nông nghiệp ngày xưa với những hội hè đình đám… âm lịch.

Xuân yêu thương 2025: Sự trở lại của hành trình trao gửi niềm vui dịp Tết cho trẻ em mồ côi

Xuân yêu thương 2025: Sự trở lại của hành trình trao gửi niềm vui dịp Tết cho trẻ em mồ côi

(NSMT) - Mùa xuân luôn là thời điểm sum vầy, chia sẻ những khoảnh khắc hạnh phúc bên gia đình, người thân. Tuy nhiên, không phải đứa trẻ nào cũng có được niềm vui ấy. Nhiều trẻ em mồ côi, cơ nhỡ và khuyết tật sống trong hoàn cảnh khó khăn, không có một mùa Tết đầy đủ như bao trẻ em khác. Để xoa dịu nỗi đau này, chương trình “Xuân yêu thương” tổ chức hàng năm tại TP Cần Thơ đã và đang trở thành một hành trình trao gửi yêu thương ý nghĩa, nối dài truyền thống tốt đẹp của dân tộc "Lá lành đùm lá rách".

Cô gái Cà Mau trở thành sinh viên đại học bằng

Cô gái Cà Mau trở thành sinh viên đại học bằng "đôi chân của mẹ"

(NSMT) - Cô gái tí hon Võ Thị Huỳnh Như, sinh viên năm 4 ngành Công nghệ thông tin, phân hiệu Đại học Bình Dương tại tỉnh Cà Mau, bước vào giảng đường bằng “đôi chân của mẹ”.

Người hạnh phúc coi cuối tuần như kì nghỉ

Người hạnh phúc coi cuối tuần như kì nghỉ

Khi đo lường mức độ hạnh phúc, nhà nghiên cứu này thấy rằng những người có tư duy nghỉ dưỡng vào cuối tuần thể hiện sự hài lòng và tích cực hơn khi họ trở lại làm việc.