Mình yêu nhau được không anh?
Tình cảm là một thứ thật sự màu nhiệm, sự yêu thương khởi điểm từ một người thì cũng ngọt ngào và đủ vị không kém, nhưng vì yêu một mình nên thiếu cái nắm tay đi hết con đường đời phía trước. Nếu một ngày, tôi là nhân vật phải nói “Mình yêu nhau được không anh?” thì tôi không mong nhận được câu trả lời.
“Mình yêu nhau được không anh?” - Đó là một câu thoại trong một bộ phim tôi đã xem hay trong một bài blog nào đó tôi đã đọc. Không rõ nữa, chỉ biết là tôi ấn tượng bởi vì tâm trạng của cô gái ấy trỗi dậy trạng thái của buổi chiều tà, thoáng chút buồn dịu và mông lung. Cô gái ngả đầu vào khung cửa, mái tóc lơ thơ trên gương mặt và sóng sánh chằng chịt cảm xúc dành cho ai đó, một tình yêu e ấp và đơn độc. Giống như cuộc phiêu lưu không có bản đồ vậy, nhiều ngả đường nhưng trái tim chỉ nhắm tới đích con đường, nơi có một trái tim khác nhịp đập.
Cũng trong một bộ phim, có cô gái câm yêu chàng họa sĩ nghèo nhưng chỉ âm thầm quan tâm mà chưa một lần nào lộ diện. Cô gái làm việc tại một công viên giải trí, hằng ngày “đột lốt” “hình nộm nàng bạch tuyết nhảy múa, chụp hình, đùa vui với các em nhỏ. Có lẽ, cô tự tin nhất khi mình có thêm bộ quần áo nộm nặng trịch để che đậy gương mặt sẹo sần sùi do một vụ hỏa hoạn. Từ ngày gặp chàng họa sĩ ngồi vẽ trong khuôn viên, cô tìm thấy nhiều lý do để mỉm cười hơn và hình như lý do ấy xuất phát từ con tim. Nhưng cô chỉ lẳng lặng cất tình yêu của mình thật kín kẽ, kiểu bảo mật tối cao mạng như Cisco. Chàng trai cũng dần quen với “hình nộm nàng Bạch Tuyết” lúc nào cũng đứng từ xa nhìn anh và anh ước, sẽ có ngày vẽ được khuôn mặt thật của cô gái.
Vào đúng một ngày không hẹn trước, cô lấy hết can đảm để quyết định gặp anh trong bộ dạng thật xinh đẹp, tất nhiên là kèm thêm lớp phấn trang điểm dày cộm che đi vết sẹo. Hai người gặp nhau rất vui vẻ và ấm áp trong dãy đèn sáng rực, đầy lãng mạn. Rồi ước nguyện anh cũng thành sự thật, chàng nhìn cô ngại ngùng và vẽ cô gái bằng tất cả chân thành. Vẽ xong, anh đưa bức chân dung cho cô gái. Ngay lúc nhìn thấy chân dung mình, cô gái lập tức bước nhanh vào nhà vệ sinh tẩy trang, tẩn mẩn nhìn khuôn mặt với vết sẹo quen thuộc trên gò má. Trong đoạn cuối phim đó, cô hơi rụt rè ngước nhìn chàng trai và chìa ra mảnh giấy “Hãy vẽ tôi lại lần nữa nhé!”.
Chàng trai nhìn cô thật lâu, đẩy bút chì thêm hõm nét lên gò má trong bức chân dung rồi vô thức bôi đi “Thật ra, tôi sẽ đi du học vào tháng tới. Có vài thứ tôi muốn vẽ trước khi ra đi. Nếu có cơ hội, tôi nghĩ tôi có thể vẽ thật đẹp. Tôi thật sự nghĩ là mình có thể vẽ rất đẹp”.
Mắt cô gái ngấn nước nhưng vẫn nhìn anh dịu dàng rồi sử dụng thủ ngữ, dòng sub cuối cùng: “Tôi cũng biết điều đó. Anh muốn vẽ tôi, nhưng đã không được như anh mong đợi. Nhưng dù sao cũng cảm ơn anh đã nói ra như thế. Nhưng… tôi không muốn nghe thêm nữa. Nếu không… sẽ mất mát thêm nhiều nữa…”. Rồi, cô bước tới đặt chiếc đầu hình nộm lên đầu anh, nước mắt lem dài và động tác tay ra dấu: “Tạm biệt”.
Điều tôi thích nhất ở cô, là đạp lui mặc cảm và dũng cảm đối diện với chàng trai mình yêu bằng gương mặt thật. Người ta nói, khi nhìn người yêu của mình thì đừng nhìn bằng gương. Hãy nhìn bằng trái tim của mình.
Đoạn kết mở ấy, hấp dẫn liên tưởng trong tôi.
Tình cảm là một thứ thật sự màu nhiệm, sự yêu thương khởi điểm từ một người thì cũng ngọt ngào và đủ vị không kém nhưng vì yêu một mình nên thiếu cái nắm tay đi hết con đường đời phía trước. Nếu một ngày, tôi là nhân vật phải nói “Mình yêu nhau được không anh?” thì tôi không mong nhận được câu trả lời. Nhưng tôi sẽ như cô gái ấy, can đảm một lần. Dù là đồng ý hay không đồng ý, đó cũng chỉ là một câu nói thoát ra từ cửa miệng và lúc nào cũng có quyền đổi thay. Để con tim lặng lẽ thuộc về nhau, gắn kết hồn nhiên và cấu kiện bền chặt cùng nhau đến khi hết duyên, cạn nợ… được không anh?
6 lý do phụ nữ thích độc thân hơn nam giới
Khác với số đông nam giới, khi sống một mình ở tuổi trung niên, nhiều phụ nữ nói không muốn trải nghiệm độc thân này kết thúc.
Xu hướng hẹn hò của giới trẻ
Những xu hướng hẹn hò nổi bật trên Tinder cho thấy, giới trẻ bước vào chuyện tình cảm với tâm thế chủ động, hiểu rõ mình tìm kiếm điều gì và sẵn sàng đón chào năm mới.
Còn đâu mái ấm gia đình!
Chỉ vì níu kéo tình cảm không thành, trong cơn ghen tuông mù quáng, Phan Việt Cường (41 tuổi, ngụ quận Thốt Nốt, TP Cần Thơ) dùng hung khí nguy hiểm ra tay tàn nhẫn với vợ. Nhưng nhát dao oan nghiệt lại đâm trúng vào đứa con bé bỏng đang nằm ngủ bên cạnh, khiến cháu phải rời bỏ cõi đời khi chưa tròn 2 tuổi. Trả giá cho hành động nông nổi, tàn ác, Cường phải lãnh mức án 17 năm tù về tội giết người.
Nỗi khổ tâm của người chồng gặp chuyện "khó nói"
Người đàn ông từng có một cuộc hôn nhân đổ vỡ đang đứng trước lo sợ về cuộc hôn nhân hiện tại do chuyện "khó nói".
Chồng ngoại tình, tôi làm đơn ly hôn nhưng rồi xé vội
Chồng ngoại tình, tôi làm đơn ly hôn nhưng rồi xé vội sau câu trách móc từ anh ta tôi đau khổ và dằn vặt khi mình cũng là nguyên nhân trong đó.
“Dạy vợ từ thuở bơ vơ mới về”
Người xưa thường nói “Dạy con từ thuở còn thơ, dạy vợ từ thuở bơ vơ mới về”, ý nói người cha phải dạy dỗ con cái từ khi còn nhỏ, và người chồng có trách nhiệm hướng dẫn và chỉ bảo khi vợ mới vào gia đình. Tuy nhiên, thời nay, chuyện “dạy vợ” đã khác xưa và cách “dạy vợ” như thế nào cho phù hợp mới là quan trọng.
“Vỏ bọc” hôn nhân
(NSMT) - Nhiều cặp đôi không còn tình cảm nhưng vì một số lý do nên chưa chọn giải pháp chia tay. Chung nhà nhưng vợ chồng cư xử như người xa lạ, chỉ còn ràng buộc trên danh nghĩa về con cái, tài sản, sự nghiệp... Cuộc sống thiếu sự cảm thông, chia sẻ, không chỉ gây tổn thương cho đôi bên mà còn tác động tiêu cực đến người thân.